THỜI GIAN
Thứ Năm, 8 tháng 2, 2018
Lịch sử
Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây, thằng chúa đất
Đứa đè cổ, đứa lột da...
Xiềng xích chúng bay không khóa được
Trời đầy chim và đất đầy hoa
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước thương nhà!
...
Ôm đất nước những người áo vải
Đã đứng lên thành những anh hùng
Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh.
Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng lòa!
Ôi tổ quốc tôi, ôi những năm đau thương của dân tộc. Mong thế hệ sau chúng ta hãy nhớ để sống và hành động cho xứng đáng với sự hy sinh của các lớp Cha, Anh!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)